Liên Hương

ĐIỀU GIẢN DỊ




 
Xin anh đừng là biển
Ngàn năm  sóng vô tình
Để em thành bờ cát
Suốt một đời lặng thinh
 
Xin anh đừng là mây
Em làm sao với tới
Muôn đời mây trắng bay
Có khi nào dừng lại
 
Xin anh đừng là gió
Bên em gió thầm thì
Nhưng một ngày bão nổi
Gió phũ phàng ra đi
 
Xin anh đừng là Nắng
Để khi tắt mặt trời
Nắng về phương trời lạ
Em một mình chơi vơi
 
Anh cứ là anh nhé
Giản dị bình thường thôi
Nhưng tình yêu  chân thật
Dành cho em suốt đời
 

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 22 tháng 8 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "ĐIỀU GIẢN DỊ"